letuthaouyen168May 9, 20232 min readThơ: Kể anh ngheKể anh nghe một chuyện cười thật ngắnĐể anh thấy đời không chỉ toàn lo lắngMà còn có cả những dí dỏm, đáng yêuNhư một buổi chiềuTan ca, đưa đónCùng nghĩ suy chọn món“Tối nay ăn gì ?”Mình dừng xe trước một tiệm mìGọi thêm trà đá với bánh tômChuyện trò rôm rảNhững điều khiến anh chán chường vất vảTrôi nhẹ trong tiếng cười của hai ta“Đừng nghĩ xa” em bảoĐể lòng anh thôi chao đảoTạm gác lại những kỳ vọng lớn laoNhìn xem, tụi mình còn biết baoĐiều đáng yêu để trao đi không lo nghĩNghe anh thủ thỉRằng có những lúc mệt nhoàiChẳng muốn đoái hoài đến tương lai hay quá khứEm biết, sẽ mệt chứ !Khi dường như mọi thứ chuyển xoayTuột khỏi tầm tayAnh loay hoay, ngập ngừngKiếm tìm một nơi an vữngAnh bảo đời trôi hờ hữngKhông cho phép mình dừng lạiEm tựa nhẹ vào vaiTương lai chẳng ai biếtNếu hiện tại không làm ta tha thiếtVậy điều gì sẽ khiến mình bận tâm ?Những âu lo thăng trầmNhững ưu tư suy ngẫmTrăn trở, đợi mongLiệu khi nào lòng mới sáng trong ?Thôi chông chênh giữa muôn vàn sóng gióEm biết đời vốn luôn khóLựa chọn nào mà chẳng rối bời đắn đoQuyết định nào lại chẳng ngập ngừng lắng loBất biến nào cho những gì ta đang có ?Tụi mình bé nhỏGiữa vũ trụ mênh mông, diệu kỳ và thông tháiAnh lỡ sắm vai chàng hiệp sĩ hăng háiTranh đấu cho viễn cảnh của ngày maiAnh muốn che chở cho cả haiEm cười bảo “Hãy dừng lại đôi chút”Hãy cho mình nghỉ ngơi thêm đôi phútĐể thả hồn phiêu lưu theo khúc caEm vừa tìm được, rất hợp với chúng taTách mình khỏi những bồn chồn hối hảLẻn vào trong những tâm tư khó tảNhững dịu dàng, những thanh thản, bình anTrước khi màn đêm tanTrăng vẫn treo trên đầuLắng nghe những nguyện cầuAnh thấy không ? Đời vẫn luôn nhiệm màuGiữa những tăm tối thường trực bấy lâuÁnh sáng sẽ chảy tràn, tin yêu vẫn còn đấyHy vọng ta giữ lấyNuôi dưỡng ngàn ngày sauGió đâu ngừng lao xaoNắng đâu ngừng lấp lánhTa đâu thể trốn tránhNhững lúc thấy mỏng manhNên em vẫn mong anhBiết dừng chân đôi lúcMình lặng im thêm chútHòa chung khúc bình yênSài Gòn10.04.2023
Kể anh nghe một chuyện cười thật ngắnĐể anh thấy đời không chỉ toàn lo lắngMà còn có cả những dí dỏm, đáng yêuNhư một buổi chiềuTan ca, đưa đónCùng nghĩ suy chọn món“Tối nay ăn gì ?”Mình dừng xe trước một tiệm mìGọi thêm trà đá với bánh tômChuyện trò rôm rảNhững điều khiến anh chán chường vất vảTrôi nhẹ trong tiếng cười của hai ta“Đừng nghĩ xa” em bảoĐể lòng anh thôi chao đảoTạm gác lại những kỳ vọng lớn laoNhìn xem, tụi mình còn biết baoĐiều đáng yêu để trao đi không lo nghĩNghe anh thủ thỉRằng có những lúc mệt nhoàiChẳng muốn đoái hoài đến tương lai hay quá khứEm biết, sẽ mệt chứ !Khi dường như mọi thứ chuyển xoayTuột khỏi tầm tayAnh loay hoay, ngập ngừngKiếm tìm một nơi an vữngAnh bảo đời trôi hờ hữngKhông cho phép mình dừng lạiEm tựa nhẹ vào vaiTương lai chẳng ai biếtNếu hiện tại không làm ta tha thiếtVậy điều gì sẽ khiến mình bận tâm ?Những âu lo thăng trầmNhững ưu tư suy ngẫmTrăn trở, đợi mongLiệu khi nào lòng mới sáng trong ?Thôi chông chênh giữa muôn vàn sóng gióEm biết đời vốn luôn khóLựa chọn nào mà chẳng rối bời đắn đoQuyết định nào lại chẳng ngập ngừng lắng loBất biến nào cho những gì ta đang có ?Tụi mình bé nhỏGiữa vũ trụ mênh mông, diệu kỳ và thông tháiAnh lỡ sắm vai chàng hiệp sĩ hăng háiTranh đấu cho viễn cảnh của ngày maiAnh muốn che chở cho cả haiEm cười bảo “Hãy dừng lại đôi chút”Hãy cho mình nghỉ ngơi thêm đôi phútĐể thả hồn phiêu lưu theo khúc caEm vừa tìm được, rất hợp với chúng taTách mình khỏi những bồn chồn hối hảLẻn vào trong những tâm tư khó tảNhững dịu dàng, những thanh thản, bình anTrước khi màn đêm tanTrăng vẫn treo trên đầuLắng nghe những nguyện cầuAnh thấy không ? Đời vẫn luôn nhiệm màuGiữa những tăm tối thường trực bấy lâuÁnh sáng sẽ chảy tràn, tin yêu vẫn còn đấyHy vọng ta giữ lấyNuôi dưỡng ngàn ngày sauGió đâu ngừng lao xaoNắng đâu ngừng lấp lánhTa đâu thể trốn tránhNhững lúc thấy mỏng manhNên em vẫn mong anhBiết dừng chân đôi lúcMình lặng im thêm chútHòa chung khúc bình yênSài Gòn10.04.2023
Comments